trực tuyến [TRỰC TIẾP] "4 thứ khó có được ở đời" | Thầy Thích Trúc Thái Minh, ngày 08/11 Canh Tý
Giới thiệu Tin tức Câu lạc bộ - Đạo tràng Nghi lễ Pháp âm Bài viết Thư viện kiến thức Tu học của Tăng chúng Khóa tu mùa hè Câu chuyện chuyển hóa Giải đáp thắc mắc Videos Thư viện ảnh
Sự khác nhau giữa những người tu theo đạo Phật và những người ngoại đạo
HỏiCon kính bạch Sư Phụ!
Con thấy người Châu Âu, Châu Mỹ, Châu Úc hầu như theo đạo Thiên Chúa, ít theo đạo Phật. Mặc dù, đạo nào cũng dạy con người điều tốt lành nhưng con có nghe Sư Phụ giảng đạo Thiên Chúa chưa phải là đạo dạy cho con người hướng tới cái tột cùng đó là giác ngộ giải thoát. Nhưng con để ý thấy bên họ có những điều hơn như sau: thân thể cao ráo, đẹp đẽ hơn, nhiều các phát minh khoa học, các nước đó cũng giàu có, văn minh và tính bình quân thì mức độ hạnh phúc cũng hơn... Hay là những người biết tu tập Phật Pháp, khi còn sống làm nhiều việc thiện, biết bố thí cúng dường,... được tái sinh vào cõi lành nên được sinh vào các nơi đó, được thân thể đẹp như vậy? Nhưng vì sao nơi đó lại ít có Chính Pháp của Đức Phật? Các câu hỏi cứ quanh quẩn trong đầu con mãi mà con chưa tìm ra được câu trả lời. Con xin Sư Phụ giải đáp cho con ạ.
Con xin tri ân trên Sư Phụ ạ.

Đáp: Ban Quản trị trang Chùa Ba Vàng xin chào bạn Đinh Thị Hoa Phượng và xin gửi đến bạn câu trả lời từ quý Thầy như sau:
“Những người theo đạo Phật, dù chỉ tu một ngày bát quan trai thì sau khi chết đã sinh về cõi Trời, sống vô số kiếp an vui.
Ví như hoàng hậu Ma Da, sau khi sinh ra Thái tử Tất Đạt Đa, với phước báu sinh vượt trội, cảnh giới cõi người không đủ đáp ứng cho người có phúc đó nên bà đã xả thân người mà sinh lên cõi Trời.
Như vậy, với người làm phước theo đạo Phật thì họ được hưởng phước ở cõi Trời cho đến khi hết phước sẽ theo duyên, theo nguyện đi tiếp, ra hoặc vào luân hồi.
Còn những người ngoại đạo, người mà bạn đang cho là sung sướng ở cõi người, kiếp trước họ có làm phước nhưng cũng chỉ sinh được về cõi người để hưởng sự sung sướng hạn chế (tuổi thọ và mức độ hạnh phúc) ở cõi người mà thôi.
Ví như ở miền núi, nơi không đủ điều kiện sung túc như thành phố, có một người giàu nhất ở miền núi nhưng số tài sản của họ cũng không thể mua được một ngôi nhà ở thành phố. Cho nên, không thể so sánh với người cũng từ miền núi nhưng có đủ tài sản ra thành phố hưởng cuộc sống sung túc được. Người ngoại đạo giàu có ở cõi người được ví như người miền núi giàu không đủ phúc được về cõi Trời, người Phật tử làm phước sinh về cõi Trời ví như người từ bỏ miền núi vậy.
Bất cứ người Phật tử nào đã giác ngộ thì sau khi chết cũng không làm thần dân của cõi người nữa.
Chúc bạn cùng gia đình luôn an lạc và hạnh phúc!