trực tuyến [TRỰC TIẾP] "4 thứ khó có được ở đời" | Thầy Thích Trúc Thái Minh, ngày 08/11 Canh Tý
Giới thiệu Tin tức Câu lạc bộ - Đạo tràng Nghi lễ Pháp âm Bài viết Thư viện kiến thức Tu học của Tăng chúng Khóa tu mùa hè Câu chuyện chuyển hóa Giải đáp thắc mắc Videos Thư viện ảnh
Bài kinh: Đọa thai
Văn kinh 09/07/2022

Tôi nghe như vầy:

Một thời Phật trú tại thành Vương Xá, trong vườn trúc Ca-lan-đà.

Khi ấy Tôn giả Mục-kiền-liên và Tôn giả Lặc-xoa-na đang cùng ở trong núi Kỳ-xà-quật. Bấy giờ, Tôn giả Lặc-xoa-na sáng sớm đi đến chỗ Tôn giả Mục-kiền-liên, mời Tôn giả Mục-kiền-liên đi ra khỏi núi Kỳ-xà-quật, vào thành Vương Xá khất thực. Tôn giả Mục-kiền-liên im lặng nhận lời. Cả hai Tôn giả cùng ra khỏi núi Kỳ-xà-quật, vào thành Vương xá khất thực. Đi đến một nơi, Tôn giả Mục-kiền-liên trong tâm khởi niệm, liền vui vẻ mỉm cười. Tôn giả Lặc-xoa-na thấy Tôn giả Mục-kiền-liên mỉm cười liền hỏi:

Khi đức Phật và các đệ tử vui tươi mỉm cười không phải không có duyên cớ. Hôm nay, Tôn giả do duyên cớ gì lại mỉm cười như vậy?

Tôn giả Mục-kiền-liên đáp:

– Câu hỏi chưa đúng lúc, chờ khất thực xong, trở về chỗ Thế Tôn sẽ hỏi việc này, lúc ấy nên hỏi.

Hai Tôn giả vào thành Vương xá khất thực xong, ăn xong, trở về rửa chân, cất y bát rồi cùng đi đến chỗ Thế Tôn, cúi đầu lễ chân Phật, rồi lui ngồi một bên.

Tôn giả Lặc-xoa-na hỏi Tôn giả Mục-kiền-liên:

– Sáng nay tôi cùng với Thầy vào thành Vương Xá khất thực, đến một chỗ nọ, Thầy lại vui vẻ mỉm cười, tôi liền hỏi Thầy cười việc gì. Thầy nói tôi hỏi không đúng lúc. Nay tôi hỏi vì nhân duyên gì mà Thầy vui vẻ mỉm cười?

Tôn giả Mục-kiền-liên đáp:

Giữa đường tôi thấy một chúng sanh to lớn, toàn thân không có da bao bọc, thân hình như một khối thịt đi trong hư không…

Phật bảo các Tỳ-kheo:

– Chúng sanh này thời quá khứ ở thành Vương Xá, tự phá thai mình. Do tội này nên rơi vào địa ngục trong trăm ngàn năm, chịu vô lượng khổ, tội báo kia còn sót lại nên nay vị ấy phải mang cái thân như thế và tiếp tục chịu khổ.

Này các Tỳ-kheo! Như Đại Mục-kiền-liên đã thấy là đúng thật không khác, các Thầy phải ghi nhớ.

Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.

(Trích soạn từ: Kinh số 512 – Việt dịch: Hòa thượng Thích Thiện Siêu, hòa thượng Thích Thanh Từ. Xem: Đại tạng kinh Việt Nam, Kinh Tạp A-Hàm tập 2, Viện nghiên cứu Phật học Việt Nam ấn hành năm 1994 (Phật lịch 2538), tr. 309-310.)