trực tuyến [TRỰC TIẾP] "4 thứ khó có được ở đời" | Thầy Thích Trúc Thái Minh, ngày 08/11 Canh Tý
Giới thiệu Tin tức Câu lạc bộ - Đạo tràng Nghi lễ Pháp âm Bài viết Thư viện kiến thức Tu học của Tăng chúng Khóa tu mùa hè Câu chuyện chuyển hóa Giải đáp thắc mắc Videos Thư viện ảnh
Bài kinh: Phúc báu thù thắng nhờ giữ gìn Bát Quan Trai Giới
Văn kinh 10/10/2021

Một thuở nọ Đức Thế Tôn, có một lần Ngài thuyết pháp tại Kỳ Viên tinh xá, có đông đủ chư đại Bồ Tát và chúng đại Tỳ kheo. Lúc bấy giờ vào buổi xế chiều có hai vị chư thiên đến trước Phật.

Do quá khứ hai vị này đã từng thọ trì giới Bát Quan Trai, nhờ công đức này mà họ được sanh trú cõi trời. Khi họ đến chùa Kỳ Viên, thân họ phóng hào quang, hào quang chiếu sáng như ban ngày, khiến toàn tinh xá Kỳ Viên chiếu ánh sáng vàng như bảo quang. Đức Phật biết rõ tiền kiếp của họ, chờ hai vị chư thiên phóng hào quang xong, Đức Phật tùy theo căn cơ mà thuyết pháp cho họ.

Hai vị chư Thiên này lắng nghe diệu pháp của Đức Thế Tôn, như uống nước cam lồ; tâm ý mở, liễu ngộ được đạo mầu, siêu xuất tam giới, nên đảnh lễ tri ân Đức Phật, rồi biến mất trở về cõi trời.

Ngày hôm sau, Ngài A Nan biết được câu chuyện nên mới bạch Thế Tôn:

Bạch đức Thế Tôn: “Hôm qua có hai vị chư thiên đến cầu pháp nơi Thế Tôn, oai tướng kỳ đặc, tịnh quang diệu mục hơn các ánh sáng thường thấy, không biết họ nhờ công đức gì mà được phúc báo thù thắng như vậy? Cúi mong Đức Thế Tôn từ bi giảng giải cho hàng đệ tử chúng con được khai mở”.

Từ nơi cầu thỉnh của Đại Đức A – Nan, Đức Thế Tôn liền kể lại tiền kiếp của hai vị chư Thiên.

Này A Nan hãy nhất tâm lắng nghe ta sẽ vì ông mà giải bày: “Cách đây không lâu, vào thời kỳ Mạt Pháp của đức Phật Ca Diếp, có hai vị đạo sĩ vốn là dòng Bà La Môn, tu hành mong cầu sanh lên cõi trời Phạm Thiên, không những sinh cùng ngày, ở cùng nơi, lại là bạn cùng chí hướng.

Khi họ nghe được sự lợi ích của Phật pháp, nhất là sự dễ dàng thực hành, tu tập Giới Bát Quan Trai và công đức thù thắng của pháp tu đó nên hai vị đạo sĩ tịnh hạnh này, chẳng ngần ngại mình dòng dõi Bà La Môn, liền tìm đến chư Tăng phát tâm cầu thọ giới pháp Bát Quan Trai.

Chư Tăng thấy hai người có tâm chí thành cần cầu giới pháp nên như pháp truyền Bát Quan Trai Giới cho họ.

Hai vị này tuy chí tâm cầu Giới Pháp Bát Trai, song tâm niệm mỗi người mỗi khác. Bà La Môn lớn muốn nương nhờ công đức Bát Trai Giới để được sanh thiên hưởng phúc báo. Còn Bà La Môn trẻ lại muốn nhờ công đức BátTrai Giới để kiếp sau tái sinh lại làm thân người, làm vua ở thế gian.

Sau khi thọ giới xong, ai trở về nhà nấy, nghiêm túc trì giới, nhất là giới thứ tám “không ăn phi thời”. Nhờ công đức trì giới thanh tịnh, vị Bà La Môn trẻ sau khi mạng chung, được như nguyện tái sanh về nhân gian làm vua một nước. Còn vị Bà La Môn lớn, sau khi thọ giới, trở về nhà, bị người vợ bức bách quấy rầy, nên phải chiều vợ ăn phi thời, phá hỏng giới thứ tám. Do ác duyên này, không những không thành tựu ý nguyện sanh thiên mà còn đọa lạc vào loài rồng. Từ đó, người và thú cách biệt, mỗi người chịu quả sướng khổ của riêng mình, không ai nhận ra nhau nữa.

Một hôm, tại quốc độ của vị vua trị vì, có một người làm vườn nhặt được một quả xoài, theo dòng suối trôi dạt đến chỗ của mình. Người làm vườn vớt được, đem dâng cho người chủ vườn. Chủ vườn lại dâng cho người khác, rồi theo nhân duyên đến tay nhà vua. Từ trước đến nay đức vua chưa ăn quả xoài bao giờ, nay ăn vào thấy ngon miệng nên muốn ăn mỗi ngày, liền ra lệnh cho chủ vườn ngày nào cũng phải dâng xoài. Nếu trái lệnh sẽ bị tội hình. Chủ vườn về nhà sợ hãi ngồi khóc, tiếng khóc vang đếntai của con rồng ở con suối này. Rồng liền hóa thành một ông lão đến hỏi chủ vườn vì sao lại khóc thảm như vậy? Chủ vườn kể rõ câu chuyện. Ông lão an ủi: “Nhà ngươi đừng buồn, lão sẽ giúp nhà ngươi có xoài mỗi ngày, có điều khi dâng xoài lên nhà vua, ngươi nên tâu với đức vua rằng: Lão với đức vua khi xưa là bạn thân đồng phát nguyện và tu tập Bát Quan Trai Giới. Nhà vua nhờ giữ giới thanh tịnh, lại phát nguyện cầu làm vua tại thế gian, nên nay được như nguyện. Còn lão vì giữ giới không trọn vẹn, nên phải đọa làm thân rồng. Nay ta muốn thoát thân này, chỉ có cách tu trì Bát Quan Trai Giới nên xin nhà vua hãy vì nghĩa tình kiếp trước mà tìm giúp pháp Bát Quan Trai Giới để lão thọ trì sớm thoát thân loài thú này”.

Chủ vườn hôm sau dâng xoài và chuyển lời của ông lão đến nhà vua. Nhà vua nghe xong kinh sợ, vì thời kỳ ấy Tam Bảo không còn ở thế gian, huống hồ là Giới Pháp Bát Quan Trai! Nhà vua liền hỏi vị Trí thần của mình, vị Trí thần tuy nhiều mưu trí song cũng bó tay. Về nhà vị Trí thần sinh nhiều âu lo, Người cha của vị Trí thần thấy con có điều suy nghĩ lo âu mới hỏi lý do.

Vị Trí thần bày tỏ mọi sự, người cha bèn bảo hãy tìm trong cột nhà xem thử có không. Quả nhiên trong cột nhà có bài kinh Thập Nhị Nhân Duyên và kinh Bát Quan Trai Giới. Vị Trí thần mừng rỡ đem bài kinh dâng lên cho Đức Vua. Nhà Vua đem kinh đựng trong hộp vàng, đích thân đem giao cho rồng.

Từ đó, rồng tại Long cung phụng hành Bát Quan Trai Giới, chuyên tu tập không ngơi nghỉ. Nhà Vua tại cung điện cũng nỗ lực tu Bát Quan Trai Giới, đến khi trổ quả, cả đôi bạn này đều sanh thiên hưởng phúc báo thù thắng. Hai vị này được nương công đức Bát Quan Trai Giới, nên tối qua đến Kỳ Viên tinh xá, thỉnh ta thuyết pháp. Nghe pháp xong, chứng được Thánh Quả, từ nay không còn bị luân hồi sanh tử trong tam giới này nữa”.